Hôm nay mình mới từ chối một lời tỏ tình mọi người à.
Mình 25 tuổi, chạy grabbike, mình vô tình quen em trong một chuyến xe ôm dọc đường, hôm ấy em đi gặp người yêu thì phải, mình chở em đến một nhà hàng sang trọng, em bảo đợi em khoảng 30 phút, tiền em sẽ đưa thêm.
Và mình đợi, rồi trí tò mò khiến mình nhìn qua cửa kính nhà hàng, em với người yêu, một gã bảnh trai có cãi nhau, rồi em bỏ ra, bảo mình chở em đi bất kỳ đâu cũng được, hôm đó em khóc, mình nhìn qua gương xe, rồi mình đưa em ra hồ con rùa, hôm đó em nói chuyện vs mình khá nhiều, đúng hơn là tự nói, có thể vì mình chỉ là một gã xe ôm, một người lạ, nên em dễ dàng trải lòng.
Hôm đó em đưa mình 500k, không cho mình trả lại.
Khoảng một tuần sau, em gọi cho mình, khá bất ngờ vì em lưu số mình, và phải tới lần giới thiệu thứ hai mình mới nhận ra em, lần này em bảo mình chở đi xem phim, rồi rủ mình đi xem cùng, em hỏi một ngày mình chạy được bao tiền, em sẽ thuê mình, chỉ cần đi với em. Rồi mình đồng ý, bộ phim hôm đó khá buồn, và em lại khóc. Hôm đó em add mình vào danh sách bạn bè.
Lần thứ 3, rồi lần thứ 4, lần thứ 5, rồi mình chẳng nhớ là từ khi nào mình gần như chỉ chở mỗi em, đi đâu em cũng gọi mình qua chở.
Một tháng sau, mình với em gần như đã thành hai người bạn, em rất thích nói chuyện với mình, em bảo nói chuyện với anh thoải mái, gia đình em ở quảng ninh, rất có vai vế trong xã hội, em đi học đã mua nhà rồi, thú thực mình có thích em, nhưng em và mình là hai thế giới khác nhau, nên mình luôn giữ một khoảng cách nhất định.
Có một lần em hỏi.
-Anh nghĩ sao nếu một cô gái như em, không còn nguyên vẹn.
-Anh chưa bao giờ nghĩ, việc quan hệ trước hôn nhân, là một chuyện xấu. Đó là cảm xúc rất bình thường, và đáng được tôn trọng của mỗi người.
Rồi em kể, lần đầu tiên em kể về gã kia, người làm em khóc, rồi cắm sừng em, sau đó nói xấu em như một con điếm lẳng lơ, mình im lặng nghe, trong lòng như mất mát một điều gì đó.
Rồi mình kể cho em nghe quá khứ của mình, một kỹ sư cơ điện, về nyc, về cái đêm nyc khóc nấc nói rằng em đi chơi cùng bạn bè, uống say rồi bị một thằng trong nhóm lợi dụng, cướp mất đời con gái, xin mình giữ bí mật, rồi mình tìm đánh thằng đó tới nhập viện, rồi phải đi tù 1 năm, rồi khi đang còn thụ án, trớ trêu thay, ny đã lấy chồng, chồng em không ai khác là thằng mà em nói đã hiếp em. Và cái tiền án đã khiến mình bị bao nhiêu cái lắc đầu từ nhà tuyển dụng, để rồi chọn nghề xe ôm.
Hai con người, hai trái tim bị tổn thương dường như dễ đồng điệu hơn, từ lúc đó, mình có cảm giác thương em và muốn bù đắp cho em.
Chưa bao giờ mình nghĩ em thích mình, có thể em chỉ muốn tìm một ai đó để trải lòng, và vừa vặn mình với em đều có những tổn thương trong quá khứ, để rồi sinh ra sự đồng cảm, cho tới tuần trước, khi mình thấy em có gì đó khác hơn, em hỏi han và quan tâm mình nhiều hơn, em hẹn mình đi chơi, rồi em nói.
Anh làm người yêu em nhé.
Lúc đó, mình như chết lặng, đây chẳng phải là điều mình luôn mong chờ? Sao lại có cảm giác có ai đó bóp chặt con tim vậy, mình đã từ chối, để rồi nhìn thấy đôi mắt u buồn của em lặng lẽ rời đi, hôm đó, em đi taxi, dù em rất say xe, em không để mình đưa về.
Có phải vì em không nguyên vẹn?
Chúng ta, ở hai thế giới khác nhau. Mình chỉ rep lại như vậy rồi block em một cách hèn nhát.
Một thằng như mình, với tiền án, với công việc như hiện nay, xứng đáng với em sao, gia đình em, chắc chắn phản đối, có lẽ dừng lại ở đây thôi, giấc mơ này nên dừng lại rồi, cảm ơn em, vì đã thích tôi, nhưng mong em tìm được người xứng đáng hơn.
Anh rất rất thích em, thật đấy.
Nguồn sưa tầm!
Mình 25 tuổi, chạy grabbike, mình vô tình quen em trong một chuyến xe ôm dọc đường, hôm ấy em đi gặp người yêu thì phải, mình chở em đến một nhà hàng sang trọng, em bảo đợi em khoảng 30 phút, tiền em sẽ đưa thêm.
Và mình đợi, rồi trí tò mò khiến mình nhìn qua cửa kính nhà hàng, em với người yêu, một gã bảnh trai có cãi nhau, rồi em bỏ ra, bảo mình chở em đi bất kỳ đâu cũng được, hôm đó em khóc, mình nhìn qua gương xe, rồi mình đưa em ra hồ con rùa, hôm đó em nói chuyện vs mình khá nhiều, đúng hơn là tự nói, có thể vì mình chỉ là một gã xe ôm, một người lạ, nên em dễ dàng trải lòng.
Hôm đó em đưa mình 500k, không cho mình trả lại.
Khoảng một tuần sau, em gọi cho mình, khá bất ngờ vì em lưu số mình, và phải tới lần giới thiệu thứ hai mình mới nhận ra em, lần này em bảo mình chở đi xem phim, rồi rủ mình đi xem cùng, em hỏi một ngày mình chạy được bao tiền, em sẽ thuê mình, chỉ cần đi với em. Rồi mình đồng ý, bộ phim hôm đó khá buồn, và em lại khóc. Hôm đó em add mình vào danh sách bạn bè.
Lần thứ 3, rồi lần thứ 4, lần thứ 5, rồi mình chẳng nhớ là từ khi nào mình gần như chỉ chở mỗi em, đi đâu em cũng gọi mình qua chở.
Một tháng sau, mình với em gần như đã thành hai người bạn, em rất thích nói chuyện với mình, em bảo nói chuyện với anh thoải mái, gia đình em ở quảng ninh, rất có vai vế trong xã hội, em đi học đã mua nhà rồi, thú thực mình có thích em, nhưng em và mình là hai thế giới khác nhau, nên mình luôn giữ một khoảng cách nhất định.
Có một lần em hỏi.
-Anh nghĩ sao nếu một cô gái như em, không còn nguyên vẹn.
-Anh chưa bao giờ nghĩ, việc quan hệ trước hôn nhân, là một chuyện xấu. Đó là cảm xúc rất bình thường, và đáng được tôn trọng của mỗi người.
Rồi em kể, lần đầu tiên em kể về gã kia, người làm em khóc, rồi cắm sừng em, sau đó nói xấu em như một con điếm lẳng lơ, mình im lặng nghe, trong lòng như mất mát một điều gì đó.
Rồi mình kể cho em nghe quá khứ của mình, một kỹ sư cơ điện, về nyc, về cái đêm nyc khóc nấc nói rằng em đi chơi cùng bạn bè, uống say rồi bị một thằng trong nhóm lợi dụng, cướp mất đời con gái, xin mình giữ bí mật, rồi mình tìm đánh thằng đó tới nhập viện, rồi phải đi tù 1 năm, rồi khi đang còn thụ án, trớ trêu thay, ny đã lấy chồng, chồng em không ai khác là thằng mà em nói đã hiếp em. Và cái tiền án đã khiến mình bị bao nhiêu cái lắc đầu từ nhà tuyển dụng, để rồi chọn nghề xe ôm.
Hai con người, hai trái tim bị tổn thương dường như dễ đồng điệu hơn, từ lúc đó, mình có cảm giác thương em và muốn bù đắp cho em.
Chưa bao giờ mình nghĩ em thích mình, có thể em chỉ muốn tìm một ai đó để trải lòng, và vừa vặn mình với em đều có những tổn thương trong quá khứ, để rồi sinh ra sự đồng cảm, cho tới tuần trước, khi mình thấy em có gì đó khác hơn, em hỏi han và quan tâm mình nhiều hơn, em hẹn mình đi chơi, rồi em nói.
Anh làm người yêu em nhé.
Lúc đó, mình như chết lặng, đây chẳng phải là điều mình luôn mong chờ? Sao lại có cảm giác có ai đó bóp chặt con tim vậy, mình đã từ chối, để rồi nhìn thấy đôi mắt u buồn của em lặng lẽ rời đi, hôm đó, em đi taxi, dù em rất say xe, em không để mình đưa về.
Có phải vì em không nguyên vẹn?
Chúng ta, ở hai thế giới khác nhau. Mình chỉ rep lại như vậy rồi block em một cách hèn nhát.
Một thằng như mình, với tiền án, với công việc như hiện nay, xứng đáng với em sao, gia đình em, chắc chắn phản đối, có lẽ dừng lại ở đây thôi, giấc mơ này nên dừng lại rồi, cảm ơn em, vì đã thích tôi, nhưng mong em tìm được người xứng đáng hơn.
Anh rất rất thích em, thật đấy.
Nguồn sưa tầm!