Có ai như tôi không... Người yêu bỏ chỉ vì hói đầu... cay thật!

hodinhbao

Tài xế Đồng
Tâm sự chuyện này, mình đúng là cảm thấy ái ngại. Một là ái ngại thay cho mình, 2 là ái ngại thay cho phận đàn ông hói. Khổ lắm, có ai như mình không? Còn trẻ mà đã mang tiếng hói đầu. Ngày trước, tóc mình dày lắm nhưng chẳng hiểu vì sao, hay do dùng sai dầu gội mà tự nhiên mình bị hói dần rồi cái trán trơ ra. Mình bị mặc cảm chuyện này kinh khủng.

Có lúc khủng hoảng, suy nghĩ tiêu cực, định bỏ cả học và về quê đi cuốc cày cơ. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lạ, công cha mẹ nuôi ăn học bao nhiêu năm lại vì chuyện này mà bỏ học thì không đành…


Nếu không có chuyện mình gặp và phải lòng người con gái đó thì mình đã sớm quên chuyện này rồi. Hơn 2 tháng để ý cô gái cùng trường, mình đã thích cô nàng này, chết mê chết mệt. Cô ấy vừa đẹp, vừa xinh, mình cũng có chút ngoại hình cộng thêm tài ăn nói nên tin tưởng là mình có thể tán đổ cô nàng. Lúc đó, mình chưa nghĩ ra mình đang bị hói.

Vì quá thích cô nàng, mình quyết định đội tóc giả. Có lúc cô ấy hỏi mình, “sao anh không bao giờ vuốt keo”. Ờ thì hói làm sao mà vuốt keo được. Tất nhiên mình chỉ nghĩ vậy chứ làm sao dám nói.

Đội tóc vào mình ra dáng lắm, ăn mặc cũng sành sành nên hơn 6 tháng, mình tán đổ cô ấy. Cô nàng điêu đứng vì mình cưng nựng, chiều chuộng. Mình và cô ấy đúng là một cặp đẹp đôi.

Yêu nhau hơn 8 tháng, tình yêu ngọt ngào và mặn nồng, mình đã định bụng sẽ bỏ mái tóc giả ra. Vì mình nghĩ, một khi con gái đã “cắn câu” rồi thì cô ấy sẽ không vì ngoại hình mà bỏ mình. Con gái yêu bằng tai, cái khoản nói ngọt thì mình làm được.

Thế nên, sau nhiều ngày tính toán, mình quyết định gặp cô nàng bằng cái đầu hói. Mà từ hồi đội tóc giả quen rồi, bây giờ bỏ ra nhìn nó hói khủng khiếp, mình còn không mê được. Các cụ nói không sai, đúng là “cái răng cái tóc là góc con người”. Mình đã mất đi cả góc con người rồi… nhìn xấu thật.

Cô ấy hốt hoảng, kêu trời lên khi nhìn thấy cái đầu trọc lốc của mình ở phía trước. Cô ấy bảo sao anh lại cắt kiểu tóc này. Nhưng mình nào có cắt, cười ngượng và giải thích là “bấy lâu nay anh đã lừa em”. Hi vọng sự thật thà sẽ được chiếu cố nào ngờ…

Cô nàng không nói gì suốt buổi đó, tưởng vậy là xong rồi. Những ngày sau đó, cô ấy cứ thưa dần việc nhắn tin, không còn nói chuyện ngọt ngào hay tình cảm nữa. Cũng có hẹn hò nhưng khi đi bên cạnh mình, cô ấy cứ ngượng ngượng sao ấy.

Có lúc thấy bạn bè khác nhìn thấy mình, cô ấy lại tránh xa như kiểu ngại đi cùng anh chàng người yêu hói. Rồi cái cảm giác yêu đương không còn. Mình chưa kịp hỏi cô ấy đã nhắn tin, “chúng mình chia tay anh nhé, em thực sự không thể yêu một người con trai hói. Em vốn rất ghét đàn ông hói, em đâu có ngờ”.

Nghe đến vậy thì mình… thất thần luôn. Mình nhắn tin lại giải thích này kia nhưng không được chấp nhận. Cô ấy nói từ bé tới giờ đã đặt ra tiêu chí, sau này có người yêu là phải tránh mấy ông hói. Bây giờ gặp mình, dù yêu rồi thì cũng dứt tình…


Các anh em xem, mình có khổ không chứ? Cái tóc quan trọng vậy sao? Tôi hói nhưng tôi có tấm lòng, có tình yêu. Các cô kén chọn vậy thì bảo sao, đàn ông hói ế hết? Mà hói thì có gì đâu, con gái hói mới sợ, con trai hói đầy ra? Đàn ông thành công có mấy người không hói?

Nghĩ vậy nhưng cay cú lắm. Không ngờ tán tỉnh bao lâu, mất bao công “chăn dắt”, khi quyết định nói ra sự thật bị em đá luôn. Mình không cam lòng…
 
Top