ThanhReview
Tài xế Đồng
Chỉ trong tháng 7 này thôi (chậm nhất là tháng sau), tác phẩm có thể được coi đáng mong đợi nhất của giới mộ điệu điện ảnh “Once Upon A Time in Hollywood” sẽ ra mắt khán giả. Poster nhân vật đã được nhá với hai gương mặt siêu sao Brad Pitt và Leonardo DiCaprio, cũng như nàng "Harley Quinn" Margot Robbie.
Đây là tác phẩm thứ 9 của Tarantino, chỉ cách tác phẩm cuối cùng 1 phim (ông tuyên bố mình chỉ làm 10 phim rồi nghỉ hưu), chính vì vậy, độ ngóng đợi cho tác phẩm này càng nhiều hơn nữa.
Once Upon A Time In Hollywood sẽ là câu chuyện diễn ra ở thành phố Los Angeles vào năm 1969, đây cũng là thành phố xuất hiện trong tác phẩm kinh điển “Pulp Fiction”. Bộ phim nói nhân vật do Leonardo thủ vai và diễn viên đóng thế của anh do Brad Pitt thủ vai. Họ đang ở bên kia sườn dốc của sự nghiệp và muốn tìm lại vinh quang.
Thứ nhất: Phải nói câu đầu tiên đây là một bộ phim rất kén người xem, thế nên, các bạn trẻ 9x 10x đừng có thấy Leo với Brad mà đã vội vội mua vé, ko là "fail" đấy nhé, ???!
Thứ hai: Phim rất dài, tính cả quảng cáo, phim và credits v.v...thì phim quãng 3 tiếng, hơn 3 tiếng đấy nhé, nên là đừng mua nước vào làm gì ko là xác định chạy ra WC vài lần, ???!
Thứ ba: Phim được làm theo phong cách và lấy bối cảnh Hollywood 1969 nên màu với chất giọng, cách nói chuyện, ngôn ngữ trong phim khá là "hoài cổ", mình nghĩ đa phần các bạn 9x 10x sẽ ko thích phim này, ??!
Đối tượng phù hợp có lẽ là những bạn 7x, 8x, mình vẫn nhớ cách đây 5-7 năm trước, có thể lâu hơn, mình ở nhà hay bật Cinemax và hồi đó ko hiểu sao Cinemax rất hay chiếu những phim cổ kiểu này => Mình xem cũng cảm thấy phần nào hoài niệm, ??!
Phim có chất gì đó rất riêng, công nhận mình chưa xem kiểu phim của ông Đạo diễn này bao giờ, có lẽ phải lục lại ít phim của ổng xem thế nào, chứ phim rất bình thường, đôi lúc rất chậm, thậm chí có phân cảnh còn làm người xem cảm thấy rất sáo rỗng (xem đến 1/3 phim còn đang tự hỏi là ơ...nội dung phim nó nói cái gì ấy nhỉ), rời rạc, ấy vậy mà vẫn lôi cuốn kinh khủng, kiểu phải xem bằng hết ấy, ??!
Về cơ bản, phim nói về cuộc đời của các ngôi sao Hollywood giai đoạn cuối hoàng kim và chuẩn bị bước sang giai đoạn "tuột dốc", xem có gì đó hoài niệm, hoài cổ, man mác buồn, mềnh vừa xem tối qua trong HCM, vô cùng ngỡ ngàng là rạp 3/4 là người nước ngoài, 1/4 là người Việt, xem xong, người Việt về trước hoặc về khi hết phim, còn người nước ngoài thì ở lại, xem hết cả credit, sáng đèn rồi mà chưa muốn đứng dậy luôn, có người thì khóc, người thì rơm rớm, người thì thở dài như kiểu muốn ở lại nói chuyện thêm tý nữa chứ chưa muốn về ngay...
Vì sao lại vậy?! Hiểu nôm na là họ có thể đã trải qua hoặc có người thân từng trải qua nên hiểu phẩn nào, giống kiểu VN có thời kỳ bao cấp, cứ tối đến, mấy ông bác mà tụ tập kể chuyện thời bao cấp thì có mà hết đêm ko kể hết chuyện ấy, ???!
Nhìn Leo và Brad trong phim, tạo hình khá già (hoặc cũng có thể ngoài đời giờ họ già thật), cảm giác rất đúng với ý nghĩa phim nói về giai đoạn xuống dốc sau hoàng kim của các tài tử Hollywood, về cơ bản, sau khi xem xong mình thấy cũng buồn buồn, có chút trống rỗng và...bâng khuâng kiểu gì đó ko diễn tả được, mặc dù là...mình chỉ có vài năm xem những phim cổ cổ trước đó, ko hiểu những người trải qua thực tế mà xem lại thì họ thấy ntnao, ???!
Mạch phim tưởng chừng chậm, rời rạc, song, nếu các bạn xem kỹ và để ý, tinh tế một chút thì lại thấy rất ăn khớp và có logic, có ý đồ cả chứ ko phải ngẫu nhiên lại vậy, đoạn này có lẽ ko nói thêm tránh SPOIL mạnh quá với các bạn chưa xem, ??!
Diễn xuất cực đỉnh (dàn diễn viên thực lực, chất hơn nước cất).Cảnh phim và bối cảnh cực kì xuất sắc, tái hiện vẻ đẹp của thập niên 60 tại Hollywood - Los Angeles (nhất là trong lĩnh vực điện ảnh/dựng cảnh phim trường)
Phim thể hiện rõ xu hướng văn hoá, thời trang, âm nhạc và nghệ thuật trong những năm chuyển mình của điện ảnh Hollywood (đặc biệt nhấn mạnh phong cách hippie nở rộ thời kì này)
Nói chung mọi thứ đều perfect, nhưng quan trọng là nội dung khá kén (à không, rất kén) người xem. Nó bao gồm rất nhiều tình tiết tưởng chừng chẳng liên quan gì nhau. Tuy thể loại chính là hài kịch châm biếm. Nhưng tin Ly đi, bạn sẽ được chiêm ngưỡng cả hành động, bạo lực, kinh dị, phim tài liệu, lãng mạn và hài hước trong 1 bộ phim.
Mình chỉ bật mí tí là phim dựa trên 1 sự kiện có thật, 1 vụ án kinh hoàng nhưng Quentin Tarantino quả thật là 1 tay bẻ lái siêu điệu nghệ ? rất bất ngờ. Phong cách làm phim của ông cũng dị và lạ nữa
))) rất lạ chắc chắn sẽ kiếm xem lại 1 số phim trước đây của ổng thôi.
Quan điểm cá nhân: Chung quy lại thì mình thấy phim HAY, song, rất rất kén người xem.
Điểm: 9/10
IMDb: 8.3
Đây là tác phẩm thứ 9 của Tarantino, chỉ cách tác phẩm cuối cùng 1 phim (ông tuyên bố mình chỉ làm 10 phim rồi nghỉ hưu), chính vì vậy, độ ngóng đợi cho tác phẩm này càng nhiều hơn nữa.
Once Upon A Time In Hollywood sẽ là câu chuyện diễn ra ở thành phố Los Angeles vào năm 1969, đây cũng là thành phố xuất hiện trong tác phẩm kinh điển “Pulp Fiction”. Bộ phim nói nhân vật do Leonardo thủ vai và diễn viên đóng thế của anh do Brad Pitt thủ vai. Họ đang ở bên kia sườn dốc của sự nghiệp và muốn tìm lại vinh quang.
Thứ nhất: Phải nói câu đầu tiên đây là một bộ phim rất kén người xem, thế nên, các bạn trẻ 9x 10x đừng có thấy Leo với Brad mà đã vội vội mua vé, ko là "fail" đấy nhé, ???!
Thứ hai: Phim rất dài, tính cả quảng cáo, phim và credits v.v...thì phim quãng 3 tiếng, hơn 3 tiếng đấy nhé, nên là đừng mua nước vào làm gì ko là xác định chạy ra WC vài lần, ???!
Thứ ba: Phim được làm theo phong cách và lấy bối cảnh Hollywood 1969 nên màu với chất giọng, cách nói chuyện, ngôn ngữ trong phim khá là "hoài cổ", mình nghĩ đa phần các bạn 9x 10x sẽ ko thích phim này, ??!
Đối tượng phù hợp có lẽ là những bạn 7x, 8x, mình vẫn nhớ cách đây 5-7 năm trước, có thể lâu hơn, mình ở nhà hay bật Cinemax và hồi đó ko hiểu sao Cinemax rất hay chiếu những phim cổ kiểu này => Mình xem cũng cảm thấy phần nào hoài niệm, ??!
Phim có chất gì đó rất riêng, công nhận mình chưa xem kiểu phim của ông Đạo diễn này bao giờ, có lẽ phải lục lại ít phim của ổng xem thế nào, chứ phim rất bình thường, đôi lúc rất chậm, thậm chí có phân cảnh còn làm người xem cảm thấy rất sáo rỗng (xem đến 1/3 phim còn đang tự hỏi là ơ...nội dung phim nó nói cái gì ấy nhỉ), rời rạc, ấy vậy mà vẫn lôi cuốn kinh khủng, kiểu phải xem bằng hết ấy, ??!
Về cơ bản, phim nói về cuộc đời của các ngôi sao Hollywood giai đoạn cuối hoàng kim và chuẩn bị bước sang giai đoạn "tuột dốc", xem có gì đó hoài niệm, hoài cổ, man mác buồn, mềnh vừa xem tối qua trong HCM, vô cùng ngỡ ngàng là rạp 3/4 là người nước ngoài, 1/4 là người Việt, xem xong, người Việt về trước hoặc về khi hết phim, còn người nước ngoài thì ở lại, xem hết cả credit, sáng đèn rồi mà chưa muốn đứng dậy luôn, có người thì khóc, người thì rơm rớm, người thì thở dài như kiểu muốn ở lại nói chuyện thêm tý nữa chứ chưa muốn về ngay...
Vì sao lại vậy?! Hiểu nôm na là họ có thể đã trải qua hoặc có người thân từng trải qua nên hiểu phẩn nào, giống kiểu VN có thời kỳ bao cấp, cứ tối đến, mấy ông bác mà tụ tập kể chuyện thời bao cấp thì có mà hết đêm ko kể hết chuyện ấy, ???!
Nhìn Leo và Brad trong phim, tạo hình khá già (hoặc cũng có thể ngoài đời giờ họ già thật), cảm giác rất đúng với ý nghĩa phim nói về giai đoạn xuống dốc sau hoàng kim của các tài tử Hollywood, về cơ bản, sau khi xem xong mình thấy cũng buồn buồn, có chút trống rỗng và...bâng khuâng kiểu gì đó ko diễn tả được, mặc dù là...mình chỉ có vài năm xem những phim cổ cổ trước đó, ko hiểu những người trải qua thực tế mà xem lại thì họ thấy ntnao, ???!
Mạch phim tưởng chừng chậm, rời rạc, song, nếu các bạn xem kỹ và để ý, tinh tế một chút thì lại thấy rất ăn khớp và có logic, có ý đồ cả chứ ko phải ngẫu nhiên lại vậy, đoạn này có lẽ ko nói thêm tránh SPOIL mạnh quá với các bạn chưa xem, ??!
Diễn xuất cực đỉnh (dàn diễn viên thực lực, chất hơn nước cất).Cảnh phim và bối cảnh cực kì xuất sắc, tái hiện vẻ đẹp của thập niên 60 tại Hollywood - Los Angeles (nhất là trong lĩnh vực điện ảnh/dựng cảnh phim trường)
Phim thể hiện rõ xu hướng văn hoá, thời trang, âm nhạc và nghệ thuật trong những năm chuyển mình của điện ảnh Hollywood (đặc biệt nhấn mạnh phong cách hippie nở rộ thời kì này)
Nói chung mọi thứ đều perfect, nhưng quan trọng là nội dung khá kén (à không, rất kén) người xem. Nó bao gồm rất nhiều tình tiết tưởng chừng chẳng liên quan gì nhau. Tuy thể loại chính là hài kịch châm biếm. Nhưng tin Ly đi, bạn sẽ được chiêm ngưỡng cả hành động, bạo lực, kinh dị, phim tài liệu, lãng mạn và hài hước trong 1 bộ phim.
Mình chỉ bật mí tí là phim dựa trên 1 sự kiện có thật, 1 vụ án kinh hoàng nhưng Quentin Tarantino quả thật là 1 tay bẻ lái siêu điệu nghệ ? rất bất ngờ. Phong cách làm phim của ông cũng dị và lạ nữa
Quan điểm cá nhân: Chung quy lại thì mình thấy phim HAY, song, rất rất kén người xem.
Điểm: 9/10
IMDb: 8.3
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: