Cuốc GrabFood và bài học đắt giá cho bản thân . Buổi chiều hôm nay mình vừa thả khách đi từ Q10 qua Quang Trung Gò Vấp thì app nổ cuốc Food mua hàng từ 850 Quang Trung ( Bún Kiều Bảo ) giao đến địa chỉ 39/16 Lý Thường Kiệt P4 Q GV .
Tới nơi mình gọi điện cho khách “ chị ơi em tới rồi nè “ . Đợi tầm 2 phút sau thì khách gọi lại cho mình “ anh đâu sao em ko thấy “ , mình nói em đang đứng trc cổng nhà 39/16 LTKiệt Q Gò Vấp nè , thì đầu dây bên kia nghe giọng con trai nói “ anh ơi ko phải em ở LTKiệt P7 Q11 “ , nói xong mình nghe khách cười phá lên xong cúp máy cái rụp . Tôi thề với các bạn là lúc đó máu tôi dồn lên tới não , mặt bắt đầu nóng ran rồi . Tôi gọi lại thì ko nghe máy , gọi chục cuộc gọi cũng ko nghe luôn . Móc điện thoại ra nhắn tin qua app thì bên khách có đọc nhưng cũng ko trả lời . Trong đầu đinh ninh là bị phá rồi . Cũng nhắn tin các kiểu đà kiểu , giận run người nhưng ko hề chửi bậy nhé các bạn . Đơn hàng có 50k thôi nhưng mình tức vì bị phá . Nội dung tin nhắn “ mấy người rảnh quá ở ko phá người ta , tui còn chạy xe kiếm tiền mua sữa cho con , đừng để vì 50k mà phải gặp phiền phức “ . Một hồi thì khách cũng nhắn tin trả lời lại là “ em xin lỗi , em sẽ trả mua card điện thoại trả lại cho anh đc ko “ . Đọc đến đây tui chắc các bạn sẽ ủng hộ khách vì thật sự người ta đặt nhầm địa chỉ . Nhưng mình lúc đó nóng quá mất khôn nên ko kiềm chế đc bản thân , đòi qua tận nhà xem cái bản mặt của khách phá mình ( mình có nhắn tin như vậy ) . Thì khách có gọi lại cho mình “ em xin lỗi anh , em đặt nhầm địa chỉ , anh tha cho em , anh mà qua nhà em làm ầm ỉ ba mẹ em giết em chết “ . Xin thưa các bạn tôi có nói “ chị đừng có nói anh tha cho em gì cả , em đâu có ăn thịt chị đâu mà chị nói vậy . Tại sao em gọi cho chị hoài mà chị ko bắt máy , em chỉ muốn gọi điện nói chuyện đoàng hoàng . Nãy giờ em điên lắm rồi đó , chị đợi đó đi , giờ em chạy qua nhà chị liền nè “ . Thật sự trên đường qua nhà khách thì cũng bình tĩnh đc chút xíu vì dù sao khách cũng xin lỗi . Nhưng em thề phải tính đủ tiền này nọ với khách em mới hả giận vì tính em khi làm sai điều gì phải chịu trách nhiệm với cái sai của mình . Khi mình tới trc nhà khách thì có gọi cho khách nói mình đang ở đằng trc . Khách nói anh làm ơn đi ra địa chỉ 464 Hoà Hảo đc ko em đang mặc đồ màu đen đợi anh ngoài này nè “ khách sợ mình làm ầm ĩ lên “ . Khi chạy đến thì các bạn ạ , thật sự bao nhiêu bực tức mình tan biến hết , thật sự mình chỉ biết câm lặng và xíu chút nữa bật khóc . Vì đứng trc mình là một em gái bị khiếm khuyết , em ấy bị khiếm khuyết đôi mắt và quan trọng hơn là em ấy lo sợ mình và mình cảm nhận đc điều đó qua dáng vẻ dường như muốn khóc của em ấy . Mình giận mình lắm . Chỉ vì tính nóng nảy của mình mà thành ra như vậy . Em ấy xin lỗi mình liên hồi và đưa mình 70k ( 50k tiền đơn hàng và 20k tiền mình chạy qua ) nhưng mình chỉ lấy 50k . Có lẽ đây là cuốc xe Grab mà mình sẽ ko bao giờ quên đc .
Tới nơi mình gọi điện cho khách “ chị ơi em tới rồi nè “ . Đợi tầm 2 phút sau thì khách gọi lại cho mình “ anh đâu sao em ko thấy “ , mình nói em đang đứng trc cổng nhà 39/16 LTKiệt Q Gò Vấp nè , thì đầu dây bên kia nghe giọng con trai nói “ anh ơi ko phải em ở LTKiệt P7 Q11 “ , nói xong mình nghe khách cười phá lên xong cúp máy cái rụp . Tôi thề với các bạn là lúc đó máu tôi dồn lên tới não , mặt bắt đầu nóng ran rồi . Tôi gọi lại thì ko nghe máy , gọi chục cuộc gọi cũng ko nghe luôn . Móc điện thoại ra nhắn tin qua app thì bên khách có đọc nhưng cũng ko trả lời . Trong đầu đinh ninh là bị phá rồi . Cũng nhắn tin các kiểu đà kiểu , giận run người nhưng ko hề chửi bậy nhé các bạn . Đơn hàng có 50k thôi nhưng mình tức vì bị phá . Nội dung tin nhắn “ mấy người rảnh quá ở ko phá người ta , tui còn chạy xe kiếm tiền mua sữa cho con , đừng để vì 50k mà phải gặp phiền phức “ . Một hồi thì khách cũng nhắn tin trả lời lại là “ em xin lỗi , em sẽ trả mua card điện thoại trả lại cho anh đc ko “ . Đọc đến đây tui chắc các bạn sẽ ủng hộ khách vì thật sự người ta đặt nhầm địa chỉ . Nhưng mình lúc đó nóng quá mất khôn nên ko kiềm chế đc bản thân , đòi qua tận nhà xem cái bản mặt của khách phá mình ( mình có nhắn tin như vậy ) . Thì khách có gọi lại cho mình “ em xin lỗi anh , em đặt nhầm địa chỉ , anh tha cho em , anh mà qua nhà em làm ầm ỉ ba mẹ em giết em chết “ . Xin thưa các bạn tôi có nói “ chị đừng có nói anh tha cho em gì cả , em đâu có ăn thịt chị đâu mà chị nói vậy . Tại sao em gọi cho chị hoài mà chị ko bắt máy , em chỉ muốn gọi điện nói chuyện đoàng hoàng . Nãy giờ em điên lắm rồi đó , chị đợi đó đi , giờ em chạy qua nhà chị liền nè “ . Thật sự trên đường qua nhà khách thì cũng bình tĩnh đc chút xíu vì dù sao khách cũng xin lỗi . Nhưng em thề phải tính đủ tiền này nọ với khách em mới hả giận vì tính em khi làm sai điều gì phải chịu trách nhiệm với cái sai của mình . Khi mình tới trc nhà khách thì có gọi cho khách nói mình đang ở đằng trc . Khách nói anh làm ơn đi ra địa chỉ 464 Hoà Hảo đc ko em đang mặc đồ màu đen đợi anh ngoài này nè “ khách sợ mình làm ầm ĩ lên “ . Khi chạy đến thì các bạn ạ , thật sự bao nhiêu bực tức mình tan biến hết , thật sự mình chỉ biết câm lặng và xíu chút nữa bật khóc . Vì đứng trc mình là một em gái bị khiếm khuyết , em ấy bị khiếm khuyết đôi mắt và quan trọng hơn là em ấy lo sợ mình và mình cảm nhận đc điều đó qua dáng vẻ dường như muốn khóc của em ấy . Mình giận mình lắm . Chỉ vì tính nóng nảy của mình mà thành ra như vậy . Em ấy xin lỗi mình liên hồi và đưa mình 70k ( 50k tiền đơn hàng và 20k tiền mình chạy qua ) nhưng mình chỉ lấy 50k . Có lẽ đây là cuốc xe Grab mà mình sẽ ko bao giờ quên đc .